Những Dòng Tin Nhắn Buồn Về Tình Yêu

Những Dòng Tin Nhắn Buồn Về Tình Yêu

Khi tâm trạng rối bời, bạn có thể tìm đến những vần thơ này để chia sẻ với ai đó thay lời nói, cũng có khi bạn chẳng sao cả nhưng lại muốn mình trở nên trầm lắng 1 chút. Ngay dưới đây, mời các bạn cùng tham khảo những bài thơ buồn nhất dưới đây nhé!

Khi tâm trạng rối bời, bạn có thể tìm đến những vần thơ này để chia sẻ với ai đó thay lời nói, cũng có khi bạn chẳng sao cả nhưng lại muốn mình trở nên trầm lắng 1 chút. Ngay dưới đây, mời các bạn cùng tham khảo những bài thơ buồn nhất dưới đây nhé!

/ Tình trăng (Tác giả: Võ Văn Thuận)

Màn đêm tịch mịch phân ly ba đường

Gió lùa liễu rủ ba đường vấn vương

Cớ sao tạo hoá cắt thương tình chàng

Người thương vắng bóng giọt sầu lệ rơi

Lòng chàng với thiếp ai sầu hơn ai

Ngưu Lang chức nữ bắt đầu gặp nhau

Sao trăng không tỏ gặp nhau một lần.

Đêm tàn uống ánh trăng say Ước gì được cái chau mày từ em Mong hồ sóng nước trôi êm Để tôi nhớ được môi mềm ngày xưa

Em là cái nắng ban trưa Lòng oi bức lúc em vừa ngó sang Đường tôi thẳng tắp rẽ ngang Làm cho tôi viết trăm hàng thơ yêu

Trong tôi khoảng lặng cuối chiều Cũng bừng sáng dậy đánh liều nhớ em Thì ra nỗi nhớ là đêm Yêu em là mấy nghìn đêm đen buồn

Mà em đâu biết ngọn nguồn Thành ra em cũng không buồn để tâm Cho tôi ngày tháng trầm ngâm Cho tôi hai chữ “biệt tăm” lạnh lùng

Em xa xôi đến vô cùng Tôi về ôm những vô cùng đắng cay Đêm tàn lại uống trăng say Lại mơ được cái chau mày từ em

Bên cạnh những bài thơ về trăng tình yêu, thiếu nhi, kháng chiến thì cũng có những bài thơ đượm buồn. Tác giả ngắm trăng nhưng tâm trạng buồn đã cho ra các tác phẩm đầy cảm xúc.

/ Bài thơ trăng (Tác giả: Ny Ngọc)

Để cho cô Tấm nhẹ nhàng bước ra

Để cho cu Tí dâng quà biếu ông.

Để cây mang nặng uốn cong vòm trời.

Đêm rằm tỏa sáng muôn lời múa ca.

Yêu thương mẹ gọi luôn là bé Trăng!

Vẫn còn rất nhiều bài thơ hay được cập nhật tại Thepoetmagazine. Bạn có thể theo dõi để biết thêm nhiều áng thơ cảm xúc về trăng, trời, gió, phong cảnh thiên nhiên, đất nước.

Bài Thơ buồn về cuộc sống vợ chồng

Hôn nhân không phải lúc nào cũng màu hồng, trong đó là màu đen, xám xịt của những trận cãi vã, bất hoa. Những dòng thơ buồn về cuộc sống vợ chồng dưới đây như là lời than thở của người trong cuộc.

Anh bình tĩnh dừng tay mà suy nghĩ Em nửa đời chỉ lo lắng chồng con Phận làm dâu luôn hiếu thảo vẹn tròn Luôn chu đáo từng bữa ăn, giấc ngủ.

Anh rỗi việc chỉ bạc, bài, bia rượu Sức thanh niên làm chưa đủ miệng ăn Anh biết nhà hoàn cảnh rất khó khăn Bao nhiêu việc nhọc nhằn mình em gánh.

Em cố gắng chưa một lần tị nạnh Mong gia đình được hạnh phúc ấm êm Nén vào tim những chua xót, nỗi niềm Anh vui vẻ… cả thâu đêm suốt sáng.

Khổ thế nào bản thân mình cũng ráng Không một lời than vãn với người thân Chỉ khuyên anh ý thức việc nào cần Không để tâm biết bao lần đánh vợ.

Có nhiều đêm ôm tủi buồn nức nở Sợ mẹ buồn cố nuốt lệ vào trong Với bạn bè vẫn mang tiếng có chồng Đêm hiu hắt bởi phòng không gối chiếc.

Vì gia đình em nhận phần thua thiệt Anh vô tâm nên đâu biết em đau Ôm con thơ nuốt cay đắng, nghẹn ngào Nghĩ tình nhau không một lời oán trách.

Tự nhủ lòng đây chính là thử thách Cố gắng lên sẽ có cách vượt qua Hãy bình tâm suy nghĩ lại anh à Để con trẻ được có cha lẫn mẹ. Bức tranh mùa lũ

Mưa đầu mùa bong bóng vỡ mặt sông Sóng cuộn phù sa đổi màu con nước Lũ xô dòng ai xuôi ai ngược Mãi tha hương một kiếp lục bình

Cánh đồng xanh thao thức chuyển mình Đàn ong mật bỏ cành dời tổ Bầy kiến ngậm ngùi xa hang ổ Bến sông chìm xuồng gác ngực bờ cao

Bên hiên nhà cá giỡn bóng trăng sao U ẩn đêm trường ai buông câu hát Bài vọng cổ gió đưa dìu dặt Chợt bùi ngùi sông nước mênh mông

Như lũ bướm vàng chấp chới giữa đồng không Chút hồn nhiên màu hoa điên điển Chẳng ngỡ ngàng khi đồng xanh hoá biển Người nông dân ôm câu lưới ra đồng

Không cỡi lưng trâu thì ngất nghểu trên xuồng Vẫn ngang dọc cánh đồng quê ruột thịt Dẫu lạc giữa gió mưa mù mịt Vẫn quay về êm ấm mái nhà rơm

Hạt lúa này vượt lũ thành cơm Bếp củi ướt bập bùng trên nước nổi Tấm vạt nhỏ suốt mùa lụt lội Là nơi ấm áp một gia đình

Anh đấy à! Sao lại trở về đây ? Bao tháng ngày bỏ vợ con đi suốt Tôi ở nhà quặn đau từng khúc ruột Phận lại nghèo, rau cháo mẹ con ăn

Những ngày mưa nhà dột thiếu chỗ nằm Bởi thiếu bàn tay đàn ông sửa chữa Cứ ngỡ rằng anh đi một vài bữa Nào không ngờ cho đến tận hôm nay

Lấy chồng về tưởng hạnh phúc đong đầy Gia đình ấm êm cùng nhau chia sẻ Thật ra thì được vài hôm vui vẻ Say rượu về lại chửi vợ đánh con

Người như tôi còn trẻ, giờ héo mòn Nhiều lúc nghĩ không còn nghị lực sống Khốn nạn cái thân, đời có ai giống Thật vô duyên một kẻ bị phụ tình

Ai cũng bảo là vợ đẹp con xinh Thì gia đình sẽ luôn luôn hạnh phúc Đêm không ngủ một mình nằm thấy nhục Cũng là người sao chẳng giống người ta

Bỏ vợ con anh theo mụ đàn bà Một kẻ thứ ba làm nhau đau khổ Hãy đi đi đây không còn bến đỗ Về với người ta bỏ lại mặc mình tôi Giờ còn gì ? Thật sự mất nhau rồi !

Rồi cuối cùng cũng chẳng níu được nhau Tình đã cạn chuỗi ngày sầu đăng đẳng Mình chẳng lẽ hoài sống trong im lặng Chung mái nhà mà khoảng vắng không tên

Tình chúng ta không giữ được lâu bền Bởi nghĩa cạn đã làm nên duyên lỗi Hay tại bởi Nguyệt kia làm tơ rối Đan sợi tình này quá vội mong manh

Bến thuyền quyên sóng va đập chòng chành Tay lái mỏi buông bỏ nhanh giải thoát Xưa nồng ấm mà nay hoài lạnh nhạt Men ái tình giờ chua chát đắng cay

Trước quan tòa mình dứt khoát chia tay Trút bỏ hết những tháng ngày chịu đựng Và Trút bỏ những tính toan sỏi cứng Vấp một lần gượng dậy vững bước đi

Những yêu thương giờ còn sót lại gì Còn vết cứa đã hằn ghi đáy dạ Còn vết sẹo đã chai lì như đá Còn tâm hồn đã rệu rã gỗ trơ

Bước vào yêu ai học được chữ ngờ Ai biết được sợi tơ chùng hay thẳng Ai cũng muốn mặt biển xanh phẳng lặng Mãi yên bình mà chẳng gợn sóng to

Giờ chúng ta mỗi đứa một con đò Không hờn trách …chẳng phải lo va chạm Những ký ức xóa dần trong tâm khảm Giữ làm gì làn mây xám hư vô.

Em buông rồi chẳng níu giữ làm chi Lòng khắc khoải xuân thì nay ngang trái Hãy mạnh mẽ lên xin đừng có ngại Nỗi sầu này vương mãi cảnh chia ly

Xa nhau rồi nhung nhớ có được gì Hay chỉ để ôm ghì niềm đau đớn Tình chúng mình yêu nhau không đủ lớn Nên tháng ngày gom trọn những sầu thương

Tưởng chúng mình đi hết cuối con đường Ai có biết nửa đường chia hai lối Để đêm về khóc thầm trong mỗi tối Rồi âm thầm ôm nỗi nhớ sầu đong

Sống bên anh bao năm gọi là chồng Thuyền mất lái anh về vui bến mới Em phận thuyền quyên ở nhà trông đợi Anh vô tình cứ vợi vợi mãi xa

Vui bên người ôm cuộc sống xa hoa Buồm căng gió vượt đại dương chẳng ngại Vẫn biết tình anh yêu trong ngang trái Những vui đùa vụng dại chút mà thôi

Có ai ngờ nay nghịch cảnh ngăn đôi Tình chồng vợ phai phôi đường hai lối Em rất thương con khóc thầm bực bội Ôm lỗi lầm anh đánh đổi tình thân!

Vui bên người không một chút phân vân Con thơ dại vẫn đang cần anh lắm Anh bước đi khi tình ta đang thắm Mặc vợ con mang nặng những sầu đau

Từ bây giờ ta sẽ mãi mất nhau Tình chồng vợ không con mơ nghĩa nặng Hai đứa con anh cũng đành vứt quẳng Tuổi thiếu thời đã vắng bóng người cha!

Mình chung nhà nhưng cửa đóng, cài then Căn phòng vắng, chẳng ấm êm như trước Con đường tình giờ mạnh ai nấy bước Cứ nhạt nhòa như mưa trước thềm hoang !

Phòng khách xưa vốn rộng rãi thênh thang Nay ngột ngạt, tường loang màu u uất Chiếc cầu thang cũng trở nên quá chật Bước chân đi không thật, dẫu quen rồi !

Tại vì đâu nên cuộc sống nổi trôi Hồn lạc lõng, bờ môi không thắm đỏ Đường cỏ mọc chẳng khang trang đầu ngõ Hoa nghẹn ngào khi nắng tỏ ban mai !

Căn nhà xưa bao kỉ niệm đan cài Đừng níu ghì chỉ phí hoài tuổi trẻ Tiếng yêu xưa nay ngập chìm dâu bể Cạn duyên rồi , cứ thế bước qua nhau !

Dưới đây là chùm thơ buồn chia tay, thấm đẫm nước mắt. Đó có lẽ là điểm đến của những anh chàng cô nàng đang bị tổn thương trong tình yêu.

Ừ thì hai tiếng chia tay Từ nay lỗi mộng chia hai lối về Cung trăng đó ta nguyện thề Mà nay kỷ niệm tràn về cõi thu

Thâu đêm khói cảnh sương mù Tình là ảo ảnh phù du phím đàn Tình sầu tình bước lang thang Ve sầu ve khóc dỡ dang tình buồn

Thôi đành cắt đứt dây chuông Thôi không vương vấn tình muôn kiếp sầu Chia xa

Đêm nay mượn rượu để say Quên bao kỉ niệm chia tay người tình Vùi chôn đi một bóng hình Bao năm đeo đẵng làm mình khổ đau

Tim yêu dù phải nát nhàu Người ơi gạt lệ quên sầu ra đi Bùi ngùi giây phút biệt ly Bởi không duyên nợ thôi thì chia xa

Và như thế em ra đi thầm lặng Cuối cuộc tình chẳng câu nói chia phôi Em ra đi bẻ gãy nửa nụ cười Trái tim tôi cũng héo sầu một nửa…

Bao ngày qua những buồn vui hai đứa Chẳng thể nào níu giữ bước chân em Vậy em đi chúc cuộc sống êm đềm Sẽ thơ mộng như điều em mơ ước…

Tôi tập quên thứ tình không có được Và yêu thương như gió thoảng xa vời Nén thật sâu vào quá khứ chôn vùi Lau nước mắt cho nụ cười sống lại…

Kể từ đây đến muôn đời mãi mãi Đừng bao giờ tìm lại dấu yêu xưa Ngày em đi đau khổ đã dư thừa Tim chết rồi buông tay đừng nuối tiếc…

Mai đôi mình phương trời xa cách biệt Lần cuối cùng tha thiết gọi tên nhau Xin đôi mắt đừng trút lệ gieo sầu Làm yếu lòng người đi thêm day dứt…

Mang cuộc đời ra đổi trao được mất Ta còn gì ngoài hai chữ đau thương Khi tình yêu đến đoạn cuối con đường Trước sau gì cũng chia hai ngã rẽ…

Gần bên nhau nhưng chẳng còn vui vẻ Trong lòng nhìn về hai hướng xa xôi Nhịp con tim chẳng hòa quyện nữa rồi Thì chấp nhận đành thôi không níu kéo. Không phải tại chúng mình

Em đừng khóc đâu phải tại chúng mình Mà duyên số chia đường tình đôi ngả Mọi đau thương anh nhận về tất cả Người ra đi xin hãy cứ yên lòng…

Anh biết em nhận sính lễ theo chồng Vì em có nỗi khổ riêng anh hiểu Phận làm con đặt trên đầu chữ hiếu Chút tình riêng đành khép lại âm thầm…

Mình xa nhau không phải tại lỗi lầm Mà phận kiếp đã an bài hai đứa Nào phải đâu ta vong thề bội hứa Bởi tình duyên chỉ được có ngần này…

Hỡi cao xanh sao ai nỡ đặt bày Tình đôi lứa chia lìa nhau dang dở Để tim yêu chết từ đây muôn thủa Sẽ ngàn đời mang đau khổ tâm tư…

Chờ kiếp sau chẳng biết đến bao giờ Nên nức nở mối tình không trọn vẹn Vẫn còn đây dư âm lời ước nguyện Mà chúng mình đôi nẻo đã ly tan…

Em đừng khóc khi duyên phận lỡ làng Vì cuộc sống nẻo quan san vững bước Dù hôm nay mình chẳng bên nhau được Nhưng muôn đời anh yêu có em thôi…

Ta than trách cái số phận, cuộc đời Cho gặp gỡ rồi chia xa mãi mãi Yêu thương mất chỉ niềm đau đọng lại Tình chia phôi không phải tại chúng mình.

Giấc mơ hồng giờ tan vỡ còn đâu Anh với em chia hai đầu nỗi nhớ Trời se duyên còn quên ban chữ nợ Nên đôi ta đành dang dở cuộc tình

Lạc mất nhau đâu phải lỗi do mình Ngày biệt ly mình lặng thinh không nói Bởi tiếc thương ngày vui tan quá vội Nên con tim cứ mang nỗi u sầu

Chúc em tìm được hạnh phúc mai sau Chóng quên mau chuyện tình buồn một thuở Đường tương lai ngập tràn hoa đua nở Kỷ niệm nào em cứ ngỡ chiêm bao

Lỡ kiếp này xin hẹn lại kiếp sau Mong chúng mình chẳng đau thêm lần nữa Cũng từ đây con tim này đóng cửa Bởi đường tình anh chọn lựa là em.

Chia tay rồi em có tiếc anh không Có ước mong chúng mình quay trở lại Hay bàn chân em lạnh lùng bước mãi Về một nơi ta chẳng thể chung đường…

Chia tay rồi em có thấy cô đơn Lúc vắng anh có buồn không em hỡi Dạo phố xưa có quen lòng chờ đợi Hay bây giờ đã sánh bước cùng ai…

Trên đây là tổng hợp bài thơ buồn về cuộc sống, tình yêu, tình vợ chồng khiến người đọc phải day dứt. Những bài thơ này được nhiều người tìm đến như là tìm một điểm tựa, sự cảm thông. Tuy nhiên trong cuộc sống dù thế nào bạn cũng nên suy nghĩ tích cực, tìm hướng đi sáng hơn cho mình và giải quyết các mối quan hệ, mâu thuẫn êm đẹp nhất.

Cuộc sống sẽ thay đổi khi suy nghĩ bản thân trở nên thông thoáng hơn, bạn nhớ nhé.

Thơ về trăng là biểu tượng lãng mạn được nhiều thi nhân sử dụng. Từ dòng thơ cho thiếu nhi, thơ trữ tình đến kháng chiến, trăng luôn có cách xuất hiện riêng khiến bạn phải bất ngờ vì cách dùng của tác giả.

Truy cập https://www.thepoetmagazine.org/ để theo dõi các bài thơ về trăng và nhiều chủ đề thú vị khác.

Những câu thơ về trăng dù ngắn cũng đủ mô tả cảm xúc của tác giả. Có rất nhiều câu thơ hay đã được tổng hợp:

1/ Trăng dưới nước là trăng trên trời

Người trước mặt là người trong tim

Để lòng thi sĩ đêm ngồi tương tư

Lòng anh ai trộm mà hoài nhớ thương.

4/ Trăng soi đáy nước in trời…..

Tìm hoài không thấy bóng người mình thương

Ở đây đang có một người nhớ trăng.

Bóng cây em ngỡ bóng thuyền anh sang.

Muôn vạn thiên hà lấp lánh trăng sao.

Tình ta tháng tháng, năm năm vẫn tròn

Đường cong em thế, ai mà không mê

10/ Trăng rằm mười sáu trăng nghiêng

Thương em chúm chím cười duyên một mình

11/ Ngẩng đầu ngắm trăng sáng

12/ Em vốn đem tim mình hướng về ánh trăng,

Thế nhưng ánh trăng lại chiếu soi dòng nước 13/ Có ai nuốt ánh trăng vàng

Có ai nuốt cả bóng nàng tiên nga…

Các bài thơ 4 chữ về trăng là những bài thơ được sáng tác ngắn gọn, súc tích nhưng đầy đủ ý nghĩa. Đem đến cho người đọc bài thơ đầy tình cảm, cảm xúc.